Bởi vì đã hẹn trước với Trần Loan nên sáng thứ bảy hôm ấy Nhược Hàm chuẩn bị từ rất sớm. Đã lâu rồi cô cháu hai người không gặp nhau, Nhược Hàm nhớ Trần Loan và hai đứa em họ của mình. Thế nên hôm trước đó cô đã đích thân đi mua rất nhiều quà cho cả ba mẹ con.
Xe dừng dưới tầng hầm để xe, Tần Gia Mộc vẫn chần chừ không ra ngoài, Nhược Hàm có thể nhìn ra được sự căng thẳng hiện rõ trong đáy mắt anh, liền nắm lấy tay anh, dịu dàng trấn an:
"Anh đừng lo, cô của em thương em nhiều lắm. Năm em mười lăm tuổi một mình đến đây, là cô đã nuôi em đấy.
Chỉ cần là người mà em yêu, cô sẽ không có ý kiến gì đâu."
"Ừm. Anh biết rồi, chúng ta xuống xe thôi."
Khu căn hộ của Trần Loan là khu căn hộ cao cấp, an ninh tương đối tốt, nhưng vì để tránh gây sự chú ý hai người họ vẫn mang khẩu trang và đội mũ che kín mặt. Năm nay đã có quá nhiều sự việc xảy ra, không dễ gì mới có được một khoảng thời gian yên bình, Nhược Hàm thật sự vô cùng trân trọng.
Ở trong thang máy, Tần Gia Mộc vẫn chưa hết căng thẳng, chủ yếu là vì hai người đã kết hôn khá lâu nhưng lại chưa từng đến thăm người thân hai bên lần nào, đến lúc này mới xuất hiện khó tránh sẽ không được tự nhiên.
Mặc dù Nhược Hàm đã cổ vũ tinh thần anh không ít, anh vẫn không thể lập tức thoải mái lên ngay được.
Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/3724675/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.