Năm ấy Lâm Hoa còn là thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, từng yêu một người say đắm. Thế nhưng ngay khi vừa tốt nghiệp trung học, cô lại phát hiện bản thân đã mang thai. Càng đáng buồn hơn, sau khi người kia biết được chuyện này, sợ hãi sẽ ảnh hưởng đến tương lai liền chối bỏ không nhận, gấp rút tháo chạy ra nước ngoài.
Ngay cả ở thời đại này một cô gái mới mười tám tuổi đã bụng mang dạ chửa còn là chuyện khiến người ta nói ra nói vào, càng đừng nói đến ở thời điểm đó.
Gia đình Lâm Hoa vốn không có tiền của gì, lại mang tư tưởng phong kiến rất nặng, biết được con gái mới mười tám đã mang thai còn bị bỏ rơi, cảm thấy vô cùng mất mặt với bà con họ hàng và người trong xóm nên thẳng thừng từ mặt. Cứ như thế một cô gái trẻ vừa tốt nghiệp cấp ba, trong tay không có gì cả, đã đánh mất đi tương lai của mình. Cái gì là thanh xuân tươi đẹp, là môi trường đại học rộng mở, là tình yêu hạnh phúc, hoàn toàn tan vỡ trong một tháng đó.
Cô gái trẻ mang thai chưa đầy ba tháng lang thang từ quê lên thành phố lớn, cố gắng kiếm sống qua ngày, nhưng nào có ai dám nhận một người có thai làm việc, hơn nữa trong tay còn không có bằng cấp.
Khi ấy mùa đông buốt lạnh, một mình Lâm Hoa lang thang trên đường, mặc bộ quần áo cũ đã nhiều ngày không thay, vừa bẩn thỉu vừa hôi hám, trái ngược hoàn toàn với những tòa nhà hoa lệ bắt đầu mọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/3643762/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.