Từ ngày quay về Đại Bắc, Nhược Hàm dành toàn bộ thời gian ở bên Tần Gia Mộc, từ sáng sớm đến tối muộn, nếu không có Lâm Hoa hết lời khuyên nhủ thì e là cô sẽ không chịu rời phòng bệnh.
Mỗi ngày cô đều nói với anh rất nhiều chuyện khác nhau, nào là cuộc sống của cô trước khi kết hôn, nào là khoảng thời gian cô sống ở Anh đã hòa thuận hơn với gia đình, cho dù là những câu chuyện nhạt nhẽo nhất cô cũng đều kể chuyện bằng giọng điệu vui tươi nhất có thể.
Sau cùng lại trở về với trạng thái ban đầu, Nhược Hàm dịu dàng nhìn anh, buồn bã nói: “Em đã hết chuyện kể với anh rồi, vậy mà anh chẳng chịu dậy gì cȧ."
Nói thì nói thế, đến hôm sau lại tiếp tục kể lại những chuyện ngày hôm trước cho anh nghe. Cho đến một ngày, nhân vật chưa từng xuất hiện ở bệnh viện này đã đến gõ cửa phòng Tần Gia Mộc. Nhược Hàm đi đến mở cửa, tự nhiên xách giỏ hoa quả của đối phương đặt lên bàn, thuận miệng hỏi:
“Chị đến chắc là để tìm tôi nhỉ?”
Doãn Ngọc Dao gật đầu, “Cô đã tự biết lý do vì sao rồi thì tôi sẽ nói thẳng luôn. Mặc dù chuyện xảy ra với chồng cô là điều không ai mong muốn, tôi cũng rất cảm thông cho tâm trạng của cô, nhưng kỳ nghỉ phép của cô nên kết thúc thôi. Vương tổng đang đưa cho tôi rất nhiều dự án để tôi sắp xếp lịch trình mới cho cô. Tôi đến đây hôm nay nói với cô để cô chuẩn bị tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/3643761/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.