Đêm nay Nhược Hàm về rất muộn, hơn mười hai giờ mới về đến nhà. 
Cô nàng đứng bên ngoài loay hoay tìm cách mở cửa, dù có vặn theo chiều nào cũng không mở được. Cô đứng cũng không vững nữa, dựa người vào tường đứng xoay qua xoay lại tay nắm cửa, đầu óc chóng mặt quay cuồng theo. 
“Sao mà cửa không mở được thế này?” 
Thanh âm mềm mại như làn nước mùa thu vang lên đúng lúc người bên trong nhà xuất hiện ở tầng một. 
Hôm nay Tần Gia Mộc đã có mặt ở nhà từ lúc chập tối, việc đầu tiên sau khi về nhà là đi một vòng xem Nhược Hàm ở đâu. Lúc anh về thấy xe của cô vẫn đậu trong nhà để xe, nhưng tìm quanh nhà cũng không thấy bóng dáng cô. Chắc là sáng nay quản lý Doãn đích thân lái xe đến đón cô công chúa này rồi. 
Bởi vì Tần Gia Mộc về khá sớm, anh xắn tay áo vào bếp nấu một bữa tối thật ngon miệng chờ cô công chúa ngạo mạn kia về, nào ngờ chờ hết cả một buổi tối, thức ăn đều đã nguội cả cũng không thấy người đâu. 
Càng nghĩ càng bực mình, Tần Gia Mộc hâm nóng lại thức ăn rồi một mình ăn hết không để lại phần cho cô. 
Từ khi nào anh lại quan tâm cô đến thế? Có lẽ là xuất phát từ sự thương cảm cho cô gái luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ che giấu đi sự mềm yếu của trái tim. 
Nửa đêm anh đi xuống tầng một uống nước, vô tình nghe thấy âm thanh ngoài cửa, xem ra cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/2914212/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.