Nàng không nhìn lầm người.” Đinh Triệt gấp lại bản khế ước trong tay, cười đưa trả lại cho Tiểu Ngư.
“Đương nhiên rồi, con mắt của Tiểu Ngư nhà chúng ta mà lại. Nó nhìn người mà sai được sao?!” Phạm Đại đắc ý nói, lời vừa nói ra bỗng nhiên mạnh bịt kín miệng, vẻ mặt ảo não. Mẹ ơi, hắn sao có thể ngốc vậy chứ, nói vậy chẳng khác nào thừa nhận Tiểu Ngư coi trọng tên nhóc kia là không sai hay sao? Thực sự là bưng tảng đá tự đập vào chân mình!
“Tiếp theo, chúng ta về trấn Liễu Hà đúng không?”
Đinh Triệt khóe miệng cong lên hơi mỉm cười, nhưng thông minh không nhân cơ hội đầu cơ trục lợi bái tạ Phạm Đại thành toàn, chỉ coi như không phát hiện ra chuyển chủ đề. Ban đầu hắn mong muốn Phạm Đại sớm có thể chấp nhận chuyện mình và Tiểu Ngư, có điều hắn muốn nhận được sự tán thành của người nhà họ Phạm bằng chính bản lĩnh của mình hơn.
“Tiểu Ngư, chuyện này có thể giao cho ta chứ?” Phạm Đại vội hỏi.
“Giao cho thúc?” Tiểu Ngư cười như không, “Nhị thúc, thúc biết ngôi nhà của chúng ta có thể bán được bao nhiêu tiền? Có biết ai có thể bỏ tiền mua? Có chắc chắn ngay hôm nay bán được hay không?”
“Cái này...” Phạm Đại nhất thời trợn tròn mắt.
“Được rồi, chuyện này vẫn phải để ta đi làm!” Thấy Phạm Đại vừa xấu hổ lại vừa cố gắng cười nịnh nọt rất đáng thương, Tiểu Ngư nhịn không được cười lắc đầu. Giang sơn dễ đổi, ngay cả khi hắn có tâm hỗ trợ nhiều hơn nữa, nhưng không trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576329/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.