Cháu...” Nhìn theo chiếc thuyền khách đi xa, Phạm Đại cười hì hì tiến đến bên cạnh Tiểu Ngư vẫn đang nhìn về phía xa, theo thói quen mở miệng định gọi cháu gái bảo bối, nhưng mới buột miệng ra liền đã bị Tiểu Ngư quăng cho một cái liếc mắt thoáng qua, lúc này mới nhớ hiện giờ Tiểu Ngư đang là “thân nam nhi”, suýt chút nữa thì làm nàng lộ tẩy, vội vàng cười hắc hắc xí xóa, nói lảng sang chuyện khác: “Khụ khụ... Cháu trai à, giờ đã trưa rồi, chúng ta đi đâu ăn đây?”
Vốn dĩ hắn muốn hai thầy trò Phạm Thông ăn xong rồi mới đi, có điều một là vì không tiện để hạ nhân Lô phủ nhìn thấy gương mặt đã qua cải trang của bọn họ, hai là cần lên đường nhanh chóng, Phạm Thông cũng nói mang chút lương khô là tốt rồi, mà ngay cả Tiểu Ngư cũng không có ý định làm tiệc tiễn đưa gì hết, kết quả hai người thực đúng là chỉ mang theo chút lương khô lên thuyền rời Kinh.
Đinh Triệt đã đổi sang mặc một bộ đồ tùy tùng, nghe Phạm Đại đổi giọng, hắn âm thầm cười. Hằng ngày hắn gặp qua người nhà họ Phạm không ít, cũng vài lần nghe Phạm Đại gọi Tiểu Ngư nào là “Cháu gái bảo bối”, “Cháu gái ngoan“... này nọ, bởi vậy không kinh ngạc chút nào, ngược lại cố ý coi như không nghe thấy gì, ngay cả nụ cười cũng ẩn kín, miễn cho Phạm Đại vốn còn nhiều định kiến với hắn để ý đến.
“Đến Nhất Tái Lai đi, tôi mới nghe nói chỗ đó ngày mai chính thức khai trương, hôm nay còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576328/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.