“Hắc hắc, con nhóc kia tuy rằng xấu tínhmột chút, nhưng mà trong nhà nó còn có một tiểu tử thanh mai trúc mã vàmột tiểu bạch kiểm xinh đẹp hơn cả nữ nhân, nếu chúng ta nhìn trúng connhóc này, phải phòng ngừa cỏ gần hang chứ phải không?” Lão quái nhân vẫn lải nhải.
“Ai nhìn trúng nàng chứ?” Đinh Triệt cuối cùng không thể nhịn được nữa đột ngột đập mạnh lên bàn, chỉ nghe tiếngcái bàn đáng thương rung lên, mặt bàn lành lặn nhất thời sụm xuống, cứnhư vậy mà bị vạ lây, ấm trà chén trà trên bàn cũng không thoát khỏikiếp nạn, lăn xuống đất, loảng xoảng loảng xoảng vỡ nát.
“Là ta là ta là ta, là lão nhân gia tađây nhìn trúng nàng có được không?” Lão quái nhân cuối cùng còn biếtnhìn sắc mặt một chút, mắt thấy đồ đệ bảo bối của mình đã bị bức đến sắp trở mặt, tròng mắt đảo loạn, vội nhếch miệng cười nịnh nọt.
Đồ đệ này của lão có thể đánh có thểmắng, nhưng nếu thật sự đụng đến giới hạn cuối cùng của nó, khi phátcuồng có thể coi như là đáng sợ. Tựa như năm đó con cáo kia ban đêm chạy ra ngoài kiếm ăn, kết quả suýt chút nữa thì bị dã thú ăn thịt, trốnđược về nhà trong tình trạng hấp hối. Lão chỉ thuận miệng đùa một câu,nói nếu cứu không được thì đơn giản làm một nồi cáo kho tàu, tên nhãiranh này lúc đó liền phát giận, đánh chết cũng không để lão chạm vào con cáo kia một chút, lại còn bế nó xuống núi tìm một lang trung, liên tiếp mấy ngày cũng không nhìn thấy bóng người, hại lão không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576232/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.