“Trương đại thẩm, ngài đi thong thả nhé!”
Tiểu Ngư lễ phép tiễn Trương quả phụ lấycớ trong nhà có việc bận luôn miệng cáo từ ra khỏi cửa, mỉm cười phấtphất tay. Tuy rằng quả phụ xinh đẹp vừa đấu với lão già quái một hiệpliền bại trận, có điều mục đích của nàng đã đạt được, cùng là khách,nhưng thái độ của nàng trước sau lạnh lùng và nhiệt tình hoàn toàn khácbiệt, có là đồ ngốc cũng phải nhìn ra, quả thật nàng chẳng hề có chúthứng thú nào với võ công của lão già quái dị này cả.
Thừa dịp tiễn khách, Tiểu Ngư thuận tiện rời khỏi nhà chính, tất nhiên không quay trở lại đó nữa mà trực tiếp đến gõ cửa phòng Nhạc Du. Hai huynh đệ nhìnnhau, nhưng ai cũng không dám lên tiếng gọi nàng, thần tình đó lọt vàomắt lão già quái dị, khiến lão không khỏi lắc đầu quầy quậy: “Uổng chohai người các ngươi là hai đại nam nhân, lại còn phải xem sắc mặt củamột tiểu cô nương.”
Tiếng lão nghe ra thì không vang mấy, nhưng lại rành mạch lọt vào tai mỗi người.
Bát tự còn chưa xem đã muốn ra oai phủđầu trước, không nói đến nàng chẳng chút hứng thú với lão già này, mà dù cho có phải bái sư, nàng cũng không thể răm rắp nói gì nghe nấy với lão được, Tiểu Ngư trong lòng cười lạnh, nhưng không mở miệng phản bác, chỉ coi như không nghe thấy gì.
“Phạm cô nương…” Nhạc Du cũng nghe thấy lời lão già nói, thấy nàng mặt lạnh lùng tiến vào không khỏi có chút lo lắng.
Tiểu Ngư mỉm cười, giống như có gió xuânlướt qua: “Không sao, chúng ta mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576218/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.