Lại là một buổi hoàng hôn, nắng chiều tháng tư chiếu xuống dịu dàng,cùng với gió mát cuối xuân khiến lòng người đều tràn đầy không khí vuivẻ.
Chân núi Phong Huyệt, một dòng suối bạc trắng như dải lụa chảy từ sâu trong núi ra, uốn lượn trên mặt đất, trườn qua núi rừng, sơn cốc, thônxóm, ruộng đồng, chảy dài không dứt về phía đông.
Dòng suối chảy lúc nhanh lúc chậm, chỗ rộng chỗ hẹp, nơi chảy xiết độ dốc cao đến hai mét, bọt sóng tung trắng xóa không ngừng, nơi bằngphẳng nước chảy róc rách, cá lượn rong rêu lăn tăn dưới mặt nước đều cóthể nhìn thấy rõ ràng, những quãng rộng, cách hai ba dặm lại có một câycầu cong cong như cầu vồng nối thông suốt hai bờ, quãng nào hẹp hơn thìcó đặt những khối đá dài kề sát nhau, có thể để người đi đường hoặc trâu cày, đẩy xe qua được, còn nơi hẹp hơn nữa thì chỉ cần bắc một thân câyhoặc đặt giữa dòng suối mấy tảng đá lớn, bước trên đó là có thể dễ dàngqua suối.
Mấy tảng đá lớn này, là nơi đám trẻ ở thôn Hòe Dương cách suối mộtdặm thích chơi đùa nhất. Tuy rằng cách đó bảy tám trượng có một cây cầuđá chắc chắn, nhưng chỉ cần trẻ con từ ba tuổi trở đi, không có đứa nàochịu ngoan ngoãn đi qua cầu lớn, ngay cả những đứa trẻ từng trượt chânkhỏi mặt đá trơn trượt ngã tòm xuống lòng suối sâu hai thước, biến thành con gà sũng nước bị cha mẹ mắng cho một trận nhưng vẫn như cũ khôngchịu sửa tính, lần sau vẫn chạy nhảy qua đó như thường. Ngay đứa trẻ cảthôn đều công nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576147/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.