“Con gái bảo bối, bây giờ đã ăn cơm xong, con không muốn chơi gìsao?” Khi ba đứa trẻ đều lộ vẻ tươi cười thỏa mãn trên mặt, Phạm Thôngcười hớn hở hỏi.
“Không cần vội, đầu tiên cha nói về chuyện tiền đó ở đâu ra đã.” Tiểu Ngư vuốt vuốt bụng nhỏ đã rất nhiều ngày mới được ăn no, lười biếngnói.
“Được được.” Phạm Thông vội vàng gật đầu, sau đó ho khan một tiếng, đem chuyện đêm qua gặp được đều kể hết ra.
Thì ra, hắn đã sớm biết nơi này có một trấn nhỏ, vậy nên mấy hômtrước đã quyết định phải ở đây để Tiểu Ngư qua một sinh nhật thật vuivẻ, cho nên nửa đêm ra ngoài đi săn, nếu bắt được thứ tốt thì vào trấnđổi lấy ít tiền cho cả nhà ăn một bữa ngon, thuận tiện cũng để mọi người được nghỉ chân một chút. Sau khi vào rừng, Phạm Thông vừa tìm săn mấyloại thú bình thường, vừa để ý đến dấu vết trên mặt đất, nhìn xem có con mồi nào đáng giá một chút, không ngờ lại đụng phải mấy tay thợ săn cũng nửa đêm đi săn.
Hỏi ra mới biết, thì ra bọn họ vào núi chỉ để săn một con báo gấm, từ năm ngoái khi nó xuất hiện, gia súc quanh vùng thường xuyên gặp nạn, có khi chủ nhà còn thấy rõ con báo săn cắp lợn hay dê chạy đi, có điều vìquá sợ hãi loại mãnh thú như vậy, không ai có cách nào, đành để mặc nó.Chỉ trong vòng mấy tháng, hương dân quanh vùng dù cho ở xa đến đâu haytìm bao nhiêu cách đề phòng vẫn bị mất gia súc, đường cùng, mọi ngườiđành phải ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576146/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.