“Đản Nhi, đi thôi.” Nhìn đoàn người khiêng La Quảng biến mất sau rừng cây, Phạm Thông ôm đầu vai La Đản, nhẹ nhàng nói.
“Dạ.” La Đản thu hồi ánh mắt lưu luyến không rời, đôi mắt đỏ ửng cụp xuống nhìn chân mình.
“Đản ca ca, huynh đừng khổ sở, chúng ta đều chào đón huynh.” PhạmBạch Thái không chịu được nhất là cảnh người khác chịu khổ, vội kéo taythằng bé, hiểu chuyện an ủi.
“Đúng, sau này con có thể cùng Tùng Tùng và Tiểu Ngư làm bạn, ba đứacác con đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, nhất định sẽ rất hợp nhau.”Phạm Thông thấy con trai mình chủ động như vậy, trong lòng rất mừng,nhưng ánh mắt nhìn sang Tiểu Ngư vẫn lạnh lùng thản nhiên, gần như không mở miệng nói lời nào, lại không nén nổi có chút chột dạ, vội chạy qualấy lòng, muốn đỡ lấy bọc đồ nhỏ trên người nàng cầm giúp: “Tiểu Ngư,cha cầm giúp con nhé.”
Tiểu Ngư không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, liền khiến tay Phạm Thông sững lại trong không khí.
“Nhị thúc, Nhữ Châu đi hướng nào vậy?” Tiểu Ngư không thèm đếm xỉa đến sự tồn tại của Phạm Thông, quay đầu hỏi Phạm Đại.
Nàng không phản đối để La Đản ở lại cũng không chứng tỏ rằng nàngbằng lòng đồng ý với Phạm Thông, lại càng không chứng tỏ rằng nàng thathứ cho hắn. Phạm Thông tuy đúng là vẫn còn chưa rời bỏ hai chị em,nhưng suy nghĩ ngày hôm qua đã là xúc phạm rất lớn vào nguyên tắc củanàng, nàng có thể không cần Phạm Thông có quan tâm đến “con gái” nhưnàng hay không, nhưng nàng không thể tha thứ Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576143/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.