Tiểu Ngư im lặng kháng nghị cuối cùng cũng không thay đổi được ý định của Phạm Thông, hắn lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh một lúc rồi dặn dò Phạm Bạch Thái nghỉ sớm một chút, gọi Phạm Đại đi ra ngoài, chắc là bàn bạcviệc ngày mai.
“Tỷ tỷ…” Hai huynh đệ đi ra rồi, Phạm Bạch Thái vươn bàn tay nhỏ békéo vạt chăn đang trùm kín đầu Tiểu Ngư, lo lắng nói: “Tỷ và cha cãinhau sao?”
“Không…” Tiểu Ngư lại lôi chăn trở về, buồn bực.
“Nhưng mà, tỷ tỷ đang tức giận, tỷ tỷ… Tỷ sao vậy?” Phạm Bạch Thái giọng non nớt hỏi.
Nàng là cực kỳ tức giận, trên đời sao lại có người ngu như vậy chứ,nếu nói sở dĩ hắn phải giúp là bởi vì người ta thật sự rất đáng thương,đau khổ cầu xin, không thể cự tuyệt mới bất đắc dĩ mà làm, vậy còn đỡ,vấn đề là những người này rõ ràng vẫn có mục đích theo sát sau nhà họPhạm, nếu không sao bọn họ lại biết chuyện ở hiệu cầm đồ? Sao trên núinhiều sơn động như vậy lại có thể cố tình tìm đến chỗ này của nhà họ?
Hiện giờ, người ta chẳng qua mới chỉ nói vài câu ca tụng, yêu cầu giả dối gì đó thậm chí còn chưa nói ra, hắn đã ngu ngốc đỏ mắt ngóng chờnhư vậy, lời đầu tiên đã đưa đầu mình dâng lên, vì dân phục vụ, như vậynên coi là gì? Thật vĩ đại sao? Hắn có nghĩ đến tình cảnh hiện tại củanhà mình không? Bọn họ bây giờ cho dù không phải đang chạy trốn thì cũng coi như là tị nạn kia mà.
Ốc còn chưa mang nổi mình ốc, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576140/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.