Nhìn nhà họ Phạm đều thành tâm thành ý, người tù La Quảng kia đànhphải nói tạ ơn, hai cha con im lặng ăn, nhưng ông ta rõ ràng là ăn uốngkhó khăn, chưa uống được hai miếng canh lại ho lên, càng không thể nuốtđược bánh.
Phạm Thông nhìn ông ta, trong mắt nổi lên vẻ thương hại, nhịn khôngđược tò mò hỏi: “Sao các người không tìm cách gỡ khóa sắt trên mình Lađại hiệp xuống?”
Vừa nói xong, râu quai nón sắc mặt lập tức ảm đạm: “Khi chúng tôi mới chạy khỏi thị trấn đã từng thử phá khóa, nhưng xích sắt này không ngờlại là huyền thiết đúc thành, binh khí của chúng tôi căn bản không làmđược gì.”
Nói xong, hắn giơ tay rút đại đao trên lưng cho hai huynh đệ xem, trên lưỡi trường đao có thể nhìn rõ ba vết mẻ lớn.
“Huyền thiết?” Phạm Đại kinh ngạc kêu lên trước nhất.
Tiểu Ngư cau mày nhìn, trong lòng cũng lập tức suy nghĩ phân tích,người tù này rốt cuộc là ai? Nếu nói ông ta là nhân vật trọng yếu, tạisao lại bị nhốt ở một thị trấn nhỏ như thế, còn có thể dễ dàng bị cướpngục cứu ra như vậy? Nếu không phải người quan trong, tại sao ông tamang trên người không phải gông xiềng bình thường, chất liệu làm ra ngay cả Phạm Đại đều phải kinh ngạc?
Nhưng mặc kệ thế nào, nhân vật này nhất định là một phiền toái lớn,tạm thời thu nhận đối phương một đêm thì có thể, cung cấp đồ ăn cũng cóthể, nhưng tuyệt đối không thể để Phạm Thông lẫn lộn vào một đường cùngbọn họ được.
“Lúc trước bọn Anh Sơn tới cứu ta, ta từng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576139/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.