“Lão Nhị, đệ quá lỗ mãng rồi, tục ngữ nói: dân không đấu được quan, sao vừa rồi đệ lại thiếu kiên nhẫn như vậy?”
Vừa ra khỏi cửa, Phạm Thông liền cau mày thấp giọng trách, cũng không biết Phạm Đại vô tình đã rước phải đại họa, chẳng những ẩu đả quan binh mà còn khiến người ta chậm trễ công vụ, sự tình về sau còn nhiều phiềntoái.
“Cũng không phải đệ nóng nảy, vừa rồi đám nhãi nhép kia rõ ràng không để chúng ta đi, nếu không ra tay thì chẳng lẽ bó tay chịu trói, chờ điăn cơm tù sao?” Phạm Đại một chút cũng không để ý, ngược lại còn bất mãn nói thầm: “Quá yếu quá yếu, đám nhãi nhép đó căn bản chẳng có chút bảnlĩnh nào cả, không đã ghiền chút nào!”
“Được rồi, đừng nhiều lời nữa, chúng ta nhanh chóng trở về dọn hànhlý rời khỏi đây thôi.” Phạm Thông khuyên đệ đệ không được, không còncách nào đành nói.
Lần này Phạm Đại cũng biết điều không cãi lại, mặc kệ lý do gì, bọnhọ chung quy vẫn là đánh quan binh, quan phủ không có khả năng bỏ quakhông truy cứu, hơn nữa căn cứ tình hình hiệu cầm đồ lại có cả quan binh hủ bại tọa trấn mà xét, thị trấn này chẳng tốt đẹp gì, huống chi bọn họ dù sao cũng tính lập tức rời đi.
Để tiết kiệm thời gian, cả nhà chia làm hai, Phạm Thông và Tiểu Ngưđi mua lương khô ăn đường, Phạm Đại trở về thu dọn hành lý, sau khinhanh chóng hội họp lại, đang định đi thuê xe, lại phát hiện chỉ trongthời gian ngắn mà trong thành đã trở nên hỗn loạn, ai nấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576137/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.