Trương Thời Khuynh đập bóng lên xuống mấy cái, lướt qua đối thủ. Gương mặt của chàng thiếu niên bắt đầu lấm tấm mồ hôi, một ít ở trán dính vào mái tóc đã thấm ướt.
Đột nhiên anh chớp mắt, tầm nhìn cũng lệch đi một chút nhưng rất nhanh sau đó liền đảo mắt về hướng rổ, theo đường thẳng ném bóng lên cao.
Bóng lăn ra ngoài, tiếng còi vang lên kết thúc hiệp hai.
Hình như Trương Thời Khuynh mất tập trung vào phút cuối. Lúc ném bóng vào rổ có vẻ không theo như dự tính nên thoáng có chút bất ngờ, bóng chỉ đến thành rổ rồi nảy ra ngoài.
Người đụng độ giây cuối với anh là Dương Lãm, cậu ta cũng bất ngờ không kém.
Đáng lẽ phải vào rổ rồi, nếu rơi vào trường hợp này thì cậu cũng tiếc. Nhưng dù sao cũng phải chào hỏi một tiếng giao lưu, kết thúc hiệp hai.
Hiệp này được nghỉ 15 phút.
Dương Lãm đập tay với anh một cái, lời nói cũng cũng thô lỗ hẳn đi: “Anh bị chập mạch hả? Hay do em đánh giá quá cao rồi, đàn anh?”
“Sự cố! Sau này muốn cũng không có”Trương Thời Khuynh lạnh lùng đáp. Anh cúi người lấy chai nước suối trên sàn đưa lên miệng uống.
Nếu nam thần bóng rổ của trường Nam Tiêu là Trương Thời Khuynh thì Bắc Tiêu có Dương Lãm.
Để chứng minh cái đúng lúc đúng thời điểm, thời thế tạo nhân tài thì phải nhắc đến Dương Lãm.
Tháng trước đúng dịp nhận lớp, đội bóng của Bắc Tiêu có một người bị thương, cần đổi người. Điều đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881885/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.