Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ông cụ nghĩ đến vẫn đề nối dõi cảm thấy vô cùng lo lắng. Liên quan đến đời sau cơ mà, rất quan trọng đó.
Hứa Mễ Nặc không biết lần đầu tiên mình lấy trộm Di Ái Chi Tâm khiến hai ông cháu hoài nghi trí thông minh của cô.
Thật quá tuyệt!
Kiếp trước nhất định là cô đã cứu vũ trụ, nếu không sao có thể vào được nhà chồng tốt như thế này.
Rõ ràng cất tang vật vào trong túi, thế mà còn kiên định đứng về phía cô.
Sau khi Hứa Mễ Nặc cảm thấy có chút may mắn, nhưng cũng áy náy, từ đó về sau,càng thêm tôn trọng và kính yêu ông cụ.
Còn đối với Viên Diệp Đình, cô không thể hình dung được cảm giác của mình.
Đó chắc chắn là thích.
Nhưng cũng hơi tiếc nuối.
Cô biết, giữa bọn họ không có khả năng, bất luận thế nào, kẹp giữa hai người là Ninh Nhược Phồn đang hôn mê bất tỉnh.
Dù bỏ đi điều kiện gia thế, cô cũng không bằng Ninh Nhược Phồn.
Chưa nói Ninh Nhược Phồn ưu tú hơn cô bao nhiêu lần, chỉ riêng cô ấy và Viên Diệp Đình có tình cảm thanh mai trúc mã nhiều năm, cho dù Hứa Mễ Nặc có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Huống chi, nhìn Ninh Tiệp là biết, ngoại hình của Ninh Nhược Phồn chắc chắn như tiên nữ.
Còn cô, mười phần giống đàn ông. Cử chỉ thô lỗ không nói, khuôn mặt cũng mạnh mẽ phóng khoáng.
Tóm lại không sánh bằng Ninh Nhược Phồn!
Vì thế cho dù nhà họ Viên làm rất nhiều chuyện khiến cô cảm động, cho dù giữa cô và Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532570/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.