Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sở Thiến Thiến bị chuyển biến đột ngột này làm cho kinh ngạc đứng đờ người ra.
Lúc cô ta kịp phản ứng, quản gia Chu đã chạy tới trước mặt cô ta làm bộ tiễn khách.
Sở Thiến Thiến cảm thấy vô cùng nhục nhã, cô ta làm thế này là vì ai, mọi người ở đây đúng là không phân biệt nổi tốt xấu.
Thế là cô ta ngúng nguẩy, kiêu ngạo rời khỏi nhà họ Viên.
Những người còn lại, không cảm thấy trước và sau khi Sở Thiến Thiến rời đi có gì khác nhau, cô ta vốn chỉ là râu ria.
Mà nhân vật chính của sự việc Hứa Mễ Nặc thì vẫn mờ mịt.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cô trơ mắt nhìn đám người hầu quét dọn hiện trường, Viên Diệp Đình buông cô ra, đi qua nhặt Di Ái Chi Tâm lên, bỏ vào túi, đi lên lầu.
Ông cụ Viên cũng không nói thêm gì, chỉ mang theo Ninh Tiệp mặt không đổi bên cạnh đi vào thư phòng.
Còn lại mỗi Hứa Mễ Nặc đứng giữa đống lộn xộn.
Đây là có tội, sao lại là hiểu lầm?
Đứng nguyên tại chỗ sửng sốt rất lâu, trong lúc đó, còn bị người hầu quét dọn cẩn thận mời qua một bên ngồi.
Đầu óc Hứa Mễ Nặc rối rắm, cô đang ở trong động yêu quái hả, tại sao mỗi người ở đây đều kỳ lạ như thế.
Nhớ tới quyền giải thích chuyện này, hẳn là ở chỗ Viên Diệp Đình, Hứa Mễ Nặc không đoái hoài tới xâu hổ hay gì khác, chạy thẳng lên lầu.
Cuối cùng cũng tìm được Viên Diệp Đình ở phòng của bà nội.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532569/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.