Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hứa Mễ Nặc mở to đôi mắt sáng lấp lánh, giữ nguyên không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Viên Diệp Đình, tựa như muốn thấy được ánh sáng nhân từ của phật từ trên mặt anh.
Nhưng ngoài ánh đèn ra, cô chẳng nhìn thấy gì từ trên mặt Viên Diệp Đình cả.
Tuy nhiên nhìn anh cứ là lạ thế nào, cắn môi, vẻ mặt tràn đầy bất mãn. Hứa Mễ Nặc lén lút tò mò nhìn sang, hoàn toàn không nghĩ tới tất cả những thứ này đều bởi vì mình.
Qua một lúc lâu, Viên Diệp Đình mới đè nén dục vọng trong lòng xuống, anh rút tay ra khỏi tay của Hứa Mễ Nặc, lạnh lùng hỏi: “Nói đi, rốt cuộc thì em muốn làm gì? Hoặc là muốn lấy cái gì?”
Thấy Viên Diệp Đình không có ý muốn báo cảnh sát, Hứa Mễ Nặc thở phào nhẹ nhõm, nhưng câu hỏi sắc bén của anh khiến Hứa Mễ Nặc không biết nên trả lời như thế nào.
Không thể nói thật được, nếu Viên Diệp Đình hỏi cô muốn lấy giấy đăng ký kết hôn làm gì, đó không phải là lộ tẩy sao?
Nhưng phải bịa ra lý do sao, người này cơ trí phúc hắc như vậy, làm thế nào mới có thể lừa gạt được anh ta đây?
Hứa Mễ Nặc chần chừ, chậm chạp không chịu mở miệng.
Viên Diệp Đình kiên nhẫn chờ đợi, vừa cầm lấy phần báo cáo lên, vừa chờ Hứa Mễ Nặc thành thật khai báo.
“Cái này… có thể không trả lời được không?” Suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra được lời nói dối nào, Hứa Mễ Nặc không thể làm gì khác hơn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532527/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.