Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì đặc biệt khẩn trương, lại không mang theo dụng cụ nhìn ban đêm, vì vậy sự chuyên nghiệp của cô giảm xuống mức thê thảm không nỡ nhìn!
Đúng là trải nghiệm tràn đầy máu và nước mắt!
Tuy nhiên, cuối cùng cô cũng mò được đến cái tủ sắt ngạo kiều đó.
Cô run run rẩy rẩy sờ lên, móa, chiếc két bảo hiểm này được làm từ chất liệu gì vậy, sao lại hơi mềm nhũn, còn hơi âm ấm, còn dài nữa? Chẳng lẽ là Viên Diệp Đình đặt riêng? Tuy nhiên, ai lại dùng két bảo hiểm có hình dạng như thế này chứ!
Trong lòng, thầm phê bình thưởng thức kỳ quái của Viên Diệp Đình từ đầu đến chân một lần, Hứa Mễ Nặc tiếp tục sờ lên muốn tìm ổ khóa.
Nhưng càng đi lên, cảm giác lại càng kỳ quái, sao cô lại cảm giác có vẻ như có cái gì đó không đúng. Hứa Mễ Nặc dùng cả hai tay, sờ tới sờ lui cái “ Két bảo hiểm” này, nhưng sờ thé nào cũng không tìm được ổ khóa. Kỳ quái, cô tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, còn chưa thấy qua loại vật này.
Hứa Mễ Nặc vẫn chưa từ bỏ ý định, đến khi tay cô sờ vào một vật dài dài nóng bỏng, vật kia rất cứng rắn, rất dài, hơi nóng, là cái gì vậy?
Xuất phát từ sự tò mò, Hứa Mễ Nặc lấy tay cầm thử, sau đó, trong không khí, liền truyền tới tiếng kêu rên đè nén, mà vật hình trụ trong tay Hứa Mễ Nặc thì càng trở nên nóng bỏng.
Sự thay đổi đột ngột này, khiến Hứa Mễ Nặc sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532526/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.