Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hứa Mễ Nặc đang dạt dào hi vọng, nghe thấy ông cụ nói vậy cảm thấy ỉu xìu.
Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là nén nước mắt, đỡ Viên lão gia đi dạo trong vườn hoa. A, không, là đi giải sầu.
Mọi thứ tê liệt, cả người Hứa Mễ Nặc bị thương, ngoan ngoãn ở trên giường.
Trên bàn làm việc của Viên Diệp Đình cũng vì thế mà bớt đi báo cáo về cô.
Nhưng sự yên tĩnh ngắn ngủi này cũng không có nghĩa Hứa Mễ Nặc đã từ bỏ.
Đây chỉ là khoảng thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức giữa hai trận đấu. Chờ cô lấy lại tinh thần thì trận đầu tiếp theo sẽ bùng nổ.
Mây ngày nay, mọi tế báo của Hứa Mễ Nặc đều đang nghĩ đến chuyện này. Cho dù cô chẳng khác nào quả cầu thịt biết đi nhưng linh hồn cô vẫn đang hết sức suy đoán.
Rốt cuộc, dưới sự nỗ lực của cô, vấn đề mấu chốt đã xuất hiện.
Nguồn bất hạnh của những điều này chính là tờ đăng ký kết hôn đáng ghét kia. Thử nghĩ một chút, nếu không có giấy đăng ký kết hôn thì cô chẳng cần sống chung một nhà với Viên Diệp Đình, càng không cần ngày ngày lo lắng đề phòng mọi người biết cô là ma đạo An Kỳ, sau đó sẽ tìm cách giết hại cô.
Cho dù nhiều năm nay không để ý nhiều chuyện nhưng Hứa Mễ Nặc vẫn rất tự tin với khả năng ngụy trang của mình. Nhưng không ai biết, ngỡ đâu ngày nào đó cô nói mớ lại vô tình phun bí mật ra, sao cô còn mặt mũi xuống gặp ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532521/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.