Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Khẽ cắn răng, sắc mặt kìm nén như tôm bị luộc chín: “Cái đó, sau này anh không được đụng đến tôi. Chúng ta chỉ làm đám cưới giả. Anh không thể lấy bất cứ lý do gì để chiến tiện nghi của tôi!”
“A? Nói thí dụ như cái gì gọi là chiếm tiện nghi của cô chứ?”
Viên Diệp Đình cười, trông cực kỳ yêu nghiệt. Đặc biệt hơn tên yêu nghiệt này còn hơi nghiêng người về trước, như dính sát vào ngực Hứa Mễ Nặc đến nơi.
“Như thế này có tính hay không?”
Mặt Viên Diệp Đình càng thêm gần sát, hơi thở phả lên mặt Hứa Mễ Nặc, mang theo sự ấm áp khiến mặt cô càng đỏ hơn, cả người cũng cứng đờ.
“Hay là, làm như vậy...”
Bàn tay bất ngờ đỡ sau lưng cô khiến Hứa Mễ Nặc dính sát vào ngực anh. Hai người dính sát vào nhau.
Trước kia Hứa Mễ Nặc chưa từng quen biết ban trai, càng không hề trải qua việc tương tự. Cho dù đã đi theo Mạc Tình Nhu đi theo bắt gian không ít lần nhưng dù thế nào cô cũng chỉ chịu trách nhiệm chụp ảnh.
Thật ra thì cô chỉ là một thợ chụp ảnh ở chuyên mục văn nghệ.
“Tôi, tôi...Anh...”
Nhìn cô gái trước mặt khẩn trương đến mặt đỏ bừng, lắp bắp không nói nên lời. Trong đầu Viên Diệp Đình thoáng qua hình ảnh tươi trẻ của cô. Cho dù cuối cùng vì quá say mà anh ngủ mất nhưng cũng không thể ngăn anh nhớ về cảnh tượng hôm qua.
Nghĩ như vậy, chỗ nào đó cũng có phản ứng. Viên Diệp Đình có chút chột dạ. Anh thu bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532493/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.