Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hứa Mễ Nặc ngẩng đầu lên, ánh mắt ầng ậng nước nhìn Viên Diệp Đình, đúng kiểu nếu như anh không nói xin lỗi, tôi sẽ chết trước mặt anh!
Hừ, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Coi như bây giờ cô chịu thiệt trong tay Viên Diệp Đình nhưng chỉ cần người này cho cô ra ngoài thì sau này cô sẽ tìm cơ hội trả thù.
Nghe Hứa Mễ Nặc nói vậy, mấy giây sau Viên Diệp Đình mới hiểu được ý cô, trán hơi giật giật, vẻ mặt đầy chê cười nhìn Hứa Mễ Nặc: “Điều kiện của cô như vậy, thiếu gia tôi không thể ra tay nổi. Coi như cô hi vọng trở thành người phụ nữ của tôi như thế nào đi nữa thì trên thực tế không có cơ hội kia!”
Chuyện này là thế nào chứ? Ý là tối qua cô không bị anh ta làm thịt sao?
Hứa Mễ Nặc cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua, cô cùng đi bắn pháo hoa với Viên Diệp Đình, uống không ít rượu, không những vậy hình như Viên Diệp Đình cũng thế.
Không đúng, cuối cùng anh ta ngủ mất. Mà sau đó, cô cũng mơ mơ màng màng ngủ mất. Điều quan trọng là hai người họ không đi tới bước kia. Mà lúc cô tỉnh lại cảm thấy cả người bủn rủn, đoán chừng là do uống rượu quá nhiều đi.
Hứa Mễ Nặc kích động đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống, dập đầu ba cái với trời xanh.
“Vây, những bức ảnh này...”
“Sáng nay, lúc tôi còn chưa tỉnh, ông cụ đi vào chụp. Lúc tôi tỉnh lại thì ông cụ đưa mấy tấm ảnh này buộc tôi phải chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532492/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.