Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Oh my lady cạp cạp! Không biết có phải là do anh ta bị ung thư phổi gì đó, nên mới phá hủy sự trong sạch của mình, sau đó muốn kéo mình cùng chết?
Vừa nghĩ tới đây, Hứa Mễ Nặc lại nhìn về phía khuôn mặt tuấn tú vừa mới hóa đen của Viên Diệp Đình, càng khẳng định gật đầu.
Không sai! Nhất định là giống như suy nghĩ của mình!
Lúc này, ánh mắt Hứa Mễ Nặc nhìn Viên Diệp Đình giống như đang nhìn một con nai con sắp chết vậy, tràn đầy cảm thông, vẻ mặt tràn đầy bi thương, giống như người mắc bệnh nan y giai đoạn cuối là mình vậy.
“Á! Phi! Mình sẽ không mắc bệnh nan y giai đoạn cuối đâu!”
Hứa Mễ Nặc lắc đầu liên tục, hai tay cũng lay động theo động tác lắc đầu, nhưng không biết có phải là do động tác lắc quá mạnh, drap trải giường vốn đang bọc kín lấy người cô dần trượt xuống...
Nhưng thân là người trong cuộc, Hứa Mễ Nặc còn chưa chú ý tới chi tiết nhỏ này, cô lập tức ngồi thẳng người làm ra vẻ chuyên gia có kinh nghiệm nghiêm túc nhìn Viên Diệp Đình: “Diệp thiếu, tôi biết anh gặp chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng anh sẽ rất khó chịu. Nhưng tôi chỉ khuyên anh một câu, anh có bệnh phải chữa, tuyệt đối không thể kéo những cô gái vô tội khác cùng anh...”
“Cho em mười phút thay quần áo chải đầu, tôi ở dưới tầng chờ em!”
Viên Diệp Đình cảm thấy, nếu mình cứ tiếp tục đứng chung với người phụ nữ chập mạch này, chỉ số thông minh của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532486/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.