Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Viên Diệp Đình quay đầu lại, kết quả Hứa Mễ Nặc đang vô cùng ân cần bưng ly nước tiếp theo đưa khăn giấy cho Lục Anna!
Hứa Mễ Nặc đang thầm gầm thét trong lòng: Nhanh chóng mê hoặc anh ta đi, trộm trái tim của anh ta đi! Nửa phút sau đi lĩnh chứng, ba năm ôm hai đứa!
Viên Diệp Đình giữ tay Hứa Mễ Nặc lại, thoáng dùng sức thấp giọng: “Bà xã, em không muốn nói gì sao?”
Hứa Mễ Nặc nhất thời bị câu Bà xã này làm cho như bị sét đánh trúng đầu, thiếu chút nữa là chết chát!
Đối mặt với sự thân mật thâm tình của Viên Diệp Đình, Hứa Mễ Nặc dùng biểu tình giống như phàn nàn lắc đầu! Tôi bị lời nói của anh hù chết rồi, anh nói linh tinh cái gì đấy, tôi còn muốn sống thọ thêm hai năm nữa!
Viên Diệp Đình hơi dùng lực ở tay, bàn tay nhỏ của Hứa Mễ Nặc bị lôi thẳng xuống dưới gầm bàn, người đàn ông này muốn làm gì?
Đừng nói là anh ta định làm như mấy quyển tiểu thuyết thô tục kéo tay mình đến chỗ tiểu đinh đinh của anh ta đấy nhé?!
Nghĩ đến loại khả năng này, Hứa Mễ Nặc cảm thấy dường như có một ngọn núi lửa đang phun trào ở trong đầu mình!
Diệp thiếu, anh là nhân vật có máu mặt có bối cảnh trong giới kinh doanh đấy, anh dám làm mấy hành động khẩu vị nặng vừa nông cạn mà vừa thô bỉ này ở giữa nơi công cộng này sao!
Hứa Mễ Nặc cũng sắp trào nước mắt ra rồi, anh buông tay ra tôi tay tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532459/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.