Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng Hứa Mễ Nặc còn chưa kịp tức giận lên án chuyện bị tiền tài làm nhục một cách hoàn mỹ, Viên Diệp Đình đã ung dung lấy một chiếc máy ảnh từ chỗ ngồi ra.
Móa, đây không phải là thần khí máy ảnh mini HD chống sốc dùng để bắt gian của mình hay sao?
Viên Diệp Đình không thích chụp ảnh, nên không có bao nhiêu hứng thú với máy ảnh SLR, nhưng anh tiện tay đặt ra, chiếc máy ảnh SRL hàng fake của Hứa Mễ Nặc lại như biến thành chiếc máy ảnh đắt tiền.
Viên Diệp Đình gõ gõ lên mấy bức ảnh: “Ngoài mấy bức ảnh chụp lần trước ở khách sạn, còn có không ít những tác phẩm khác của Lâm tiểu thư, nếu hải phu nhân nhận được những bức ảnh này.”
Vẻ mặt của Hứa Mễ Nặc như muốn chửi thề!
Trong chiếc SRL lưu giữ biết bao nhiêu chứng cứ bắt gian Hứa Mễ Nặc đã làm trong mấy năm qua. Nếu mấy bức ảnh này bị phơi ra ngoài ánh sáng, vậy Mạc Tinh Nhu sẽ không tránh khỏi cảnh bị đoàn phu nhân chận đường đuổi đánh, hơn nữa rất có thể phải đối mặt với chuyện bị pháp luật truy tố tội lưà gạt!
“Nếu Lâm tiểu thư và người nhà gặp khó khăn, có phải có quan hệ đến Viên thị hay không?” Viên Diệp Đình cười mà như không cười nhìn cô.
“Tình cảm của tôi dành cho Diệp thiếu chan chứa như nước biển ngoài khơi, còn thâm tình hơn so với Kim Liên, không phải là quân thể không lấy chồng đến chết mới ngừng, Diệp thiếu tùy tiện cho mấy chữ chúng ta đi lĩnh chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532458/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.