Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hứa Mễ Nặc cảm thấy hô hấp của mình như ngừng lại, Hứa Mễ Nặc yên lặng nghiêng đầu qua: “Học tỷ, chị nói Hải Đại Đản không ngóc...”
Sau đó, cô thấy ở ngoài cửa phòng đối diện xuất hiện bóng người một ông chú mập ú có quả đầu Địa Trung Hải tung bay, bị học tỷ Tinh Nhu lôi lỗ tai không ngừng gào lên đi qua!
Ặc... Cái này... Hứa Mễ Nặc liếc mắt nhìn biển cửa phòng ghi số 1868 lấp lánh phía đối diện, sau đó nhìn thẻ phòng 1808 trên tay mình, thân thể chợt đông cứng như bị tê liệt nửa người!
Hứa Mễ Nặc từ từ quay đầu trở lại, đối diện với một đôi mắt đen như đá obsidian, giống như vua sói trong bóng tối vậy!
Kinh khủng hơn là khuôn mặt có góc cạnh rõ ràng trước mắt đang lộ vẻ giận tái mặt, đây không phải là Ninh thành Diệp thiếu Viên Diệp Đình mới lên bản tin của CNN sao?
Diệp, Diệp thiếu?!
Hứa Mễ Nặc đang duy trì động tác lôi quần của Viên Diệp Đình ra, chợt tiến hóa thành tê liệt toàn thân, hoàn toàn không thể nhúc nhích…
Đáng chết! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vừa rồi Sở Thiến Thiến vô tình hay hữu ý khiêu khích ám chỉ, mà mình chỉ cảm thấy phiền não, tại sao vừa bị cô gai điên khùng ngu xuẩn này nhìn mấy giây, mình đã không quản được tiểu huynh đệ của mình rồi?
Là bởi vì con bé ngu xuẩn này quá đơn giản và thô bạo sao? Còn nữa, rốt cuộc thì con bé chết bầm này còn muốn xem bao lâu?
“Chúng tôi là phóng viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532446/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.