"Đừng! Đừng..." Cô rất hận bản thân, rõ ràng muốn cự tuyệt anh, vậy mà một chút khí lực để phản đối cũng không có, ngược lại lại giống như một con mèo đang khẽ cào cào.
Anh nâng người cô lên, hôn lên từng tấc da thịt, lưu luyến không rời... Bầu ngực căng tròn no nê khiến dục vọng trong anh càng lúc càng mãnh liệt.
Nụ hoa bị anh cắn mút càng thêm đứng thẳng, lưỡi anh như tham liếm mật ngọt, si mê hôn liếm nụ hoa căng tràn. Dục vọng sớm thức tỉnh cách một lớp vải chống đỡ giữa hai chân cô, dục vọng thẳng tắp xỏ xuyên qua hai người...
"Đủ rồi, bỏ ra..." anh ôn nhu cắn cắn mút mút khiến chân cô không thể đứng vững, một tầng áng hồng bao phủ trên khuôn mặt xinh đẹp, vô cùng quyến rũ.
"Vẫn chưa đủ." Anh cười đầy ham muốn, "Đêm nay còn chưa bắt đầu mà." Xa cách năm năm lại được nếm lại mùi vị xưa, sao anh có thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời như vậy được chứ?
Anh cởi chiếc váy của cô xuống, cách một lớp quần lót vuốt ve cô, chỉ chốc lát sau lớp vải mỏng manh đã trở nên ẩm ướt...
"Rất thành thực." Anh cười đắc ý. "Anh thích em như vậy."
"Anh không thể..." Lời của cô còn chưa nói xong, anh đã gọn gàng xé nát vật cản còn lại. Ngón giữa mạnh mẽ xuyên qua khu rừng thần bí, vuốt ve hoa hạch của cô, kỹ xảo điêu luyện xoa nắn trái phải, ngón tay không ngừng chuyển động vòng quanh hoa hạch, chạm đến điểm mân cảm gần đấy...
"Đừng..." Thanh âm của cô vang lên, chỉ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529957/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.