Thi Vĩnh Thành ở trong biết thự riêng đếm tiền nhất thời bị những người từ ngoài xông vào khiến cho hoảng sợ. Vội ôm chặt đống tiền vào lòng. Tức giận nhìn người vừa đến.
Một người suốt năm năm qua chưa hề gặp lại nay bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ông, Thi Vĩnh Thành nhất thời không kìm được run run đứng dậy.
Sau năm năm gặp lại Vân Dật Bạch, dường như cuộc sống an nhàn sung sướng suốt năm năm qua không thể khiến cho lá gan của ông to ra được, ngược lại lại càng nhỏ đi. Đối với Vân Dật Bạch, từ đáy lòng ông đều tràn ngập một loại cảm giác run sợ.
Đưa ông ta đến đây, ngoại trừ cấp cho ông ta một nơi ăn chốn nghỉ tử tế, Vân Dật Bạch cũng chưa hề cho ông ta một chút tiền nào. Cuộc sống an nhàn dưỡng già của ông như vậy cũng được coi là quá thoải mái, nhưng ông lại muốn được nếm thử cảm giác của kẻ có tiền, cuộc sống lại chịu sự quản chế của người khác, khiến ông có suy nghĩ muốn thoát ra.
Sự xuất hiện của con gái chính là cơ hội cho ông! Ông cũng nhanh chóng nắm bắt được cơ hội này. So với ở nước ngoài thì tiến hành việc này trong nước sẽ dễ dàng hơn.
Mắt thấy tiền dễ kiếm như vậy, tim ông lại bắt đầu rộn lên.
Cuộc sống thoải mái này kéo dài chưa lâu, thời điểm lại trông thấy Vân Dật Bạch khiến lòng ông trùng xuống, vội xốc lại tinh thần.
Theo phản xạ ông đứng dậy, run rẩy nói, "Tổng giám đốc, sao... sao cậu lại đến đây?"
Nói thật, Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529956/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.