Bùi Lăng không tiếp tục nghe cậu ta phàn nàn linh tinh nữa, sau khi ngắt điện thoại, anh chậm rãi đi vào nơi gã điếc ở tạm.
Nơi này nhìn rất đơn giản. Ngoại trừ một cái bàn và ghế dựa thì không cócái gì khác. Bùi Lăng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lúc trước anh chọn ngườinày nguyên nhân một phần là vì anh ta là người duy nhất còn sống sóttrong vụ nổ lớn đó.
Trên thực tế Vân Dật Bạch cậu ta sẽ khôngchịu bỏ qua việc tìm xem rốt cuộc trước đó ai muốn làm hại cậu ta, trong vụ nổ lớn đó anh tìm được thi thể một sát thủ, chỉ là sẽ có rất ítngười lấy thân mình làm ngòi nổ. Cũng chính vì thế, Dật Bạch mới đưangười đó đến chỗ anh, chính là muốn anh ta bảo vệ Thi Tĩnh và đứa trẻ.Không nghĩ đến, vẫn để xảy ra chuyện!
Vậy là ai chứ??
Batiếng sau Thiếu Kỳ đi đến trên đảo. Anh mở cửa máy bay chiến đấu. Tranhthủ mượn đường bay quân dụng mới có thể đến nhanh được thế này!
"Đã xảy ra chuyện gì?" Có thể khiến sắc mặt Bùi Lăng thay đổi nhất định là chuyện lớn.
Bùi Lăng đến bên cạnh máy bay giải thích cho cậu ta, sau hai ba câu anh liền đem mọi việc giải thích rõ ràng.
"Không thấy?! Sao có thể? Không có phương tiện cô ta không thể rời khỏi đây!"Tìm ra nơi này cũng có công của anh, đương nhiên anh biết điều này.
Bùi Lăng nghiêm mặt liếc cậu ta một cái, "Sự thật đúng là như vậy!" Trongmắt anh lộ vẻ chỉ trích, "Người, là cậu đưa đến. Cậu phải cho tớ một lời giải thích!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529940/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.