Ngày hôm sau, Vân Dật Bạch kiên quyết muốn xuất viện, không chịu ở lại trong bệnh viện phốihợp điều trị với Lộ Dịch Nhiên, bất kể Lộ Dịch Nhiên có nói gì anh vẫnkiên quyết muốn đi.
Vân Dật Bạch cũng không theo mẹ về nhà, ngược lại lại trở về nhà mình. Mà anh cũng thay đổi hoàn toàn. Từ chối gặpbất kỳ ai, cả ngày giam mình trong phòng tối. Lăng Thiếu Dương khôngbiết đã đến thăm bao nhiêu lần, giải thích cho anh. Tiếc là tất cả anhđều không nghe.
Nghĩ cũng biết, một người luôn cao ngạo lãnh khốc như Vân Dật Bạch, bỗng nhiên lại không thể đứng dậy được. Đả kích nàyđối với một người luôn cao ngạo như Vân Dật Bạch mà nói, so với giết cậu ta còn đáng sợ hơn nhiều.
Lăng Thiếu Dương đau đầu liếc nhìn LộDịch Nhiên cũng đang lo lắng bên cạnh, thậm chí anh còn nhờ anh traiđến, nhưng đều không được. Căn bản Vân Dật Bạch không muốn gặp bất kỳai.
"Cút! Tất cả cút hết cho tôi!" Vân Dật Bạch thét lớn trongphòng, dưới chân là một đống hỗn lộn, khắp nơi toàn là đồ vật bị quẳngvỡ.
Lăng Thiếu Dương thở dài, nhìn Lộ Dịch Nhiên, "Cậu xem giờ phải làm sao?" Cậu ta là bác sĩ, là người có tiếng nói nhất lúc này.
Vẻ mặt Lộ Dịch Nhiên cũng đang lo lắng. Cậu ta do dự nói, "Tớ nghĩ..."
Lăng Thiếu Dương nhất thời cao giọng, "Cậu có biện pháp gì?"
Lộ Dịch Nhiên do dự nhìn cậu ta, kỳ thật trong lòng anh vẫn đang cân nhắc. Có lẽ đưa Thi Tĩnh đến đây chính là biện pháp. Trở ngại trong lòng anhVân bây giờ phần lớn là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529924/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.