Khốn khiếp chết tiệt, anh dám nói cô bị bệnh thần kinh à?!
Anh mới bị thần kinh!
Bị Vân Dật Bạch cứng rắn nhét vào trong xe Thi Tĩnh căm tức nhìn Vân DậtBạch bên cạnh, cơn tức khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, "Sao anh dám xúc phạm tôi?!"
Gần như không để ý mà giương giương khóe miệng, Vân Dật Bạch lên tiếng, "Xúc phạm cô?"
"Đúng vậy, anh nói tôi bị thần kinh!"
"Cô không phải sao?" Nói tới đây Vân Dật Bạch lạnh mặt, "Cô cũng biết vừarồi nếu không nhờ có tôi, cô có bị người ta đánh chết cũng chẳng có aithèm giúp cô!" Dùng sức đóng sầm cửa xe, anh quay đầu căm tức nhìn cô,"Thi Tĩnh, lá gan của cô càng ngày càng lớn? Cũng dám một thân một mìnhgây ra chuyện như vậy, nếu không có tôi, xem cô làm thế nào mà trở vềđược!"
Thi Tĩnh tự biết mình đuối lý nhẹ giọng nói, "Cũng không phải là tôi cố ý!"
"Người khác có quan tâm xem cô có cố ý hay không à?" Vân Dật Bạch gầm nhẹ một tiếng, "Cô có đầu óc hay không vậy!"
"Tôi không có vậy anh có được chưa! Lái xe lái xe đi, tôi muốn về nhà!"Không muốn lại tiếp tục nghe anh lải nhải nữa, Thi Tĩnh lấy hai tay chelỗ tai, "Lái xe lái xe đi!"
Người phụ nữ này đang coi anh là lái xe của cô sao?! Vân Dật Bạch hung tợn trừng mắt liếc nhìn cô, vẫn theo lời cô lái xe đi.
Bên tai rốt cuộc cũng trở nên yên tĩnh, Thi Tĩnh không nhịn được cúi đầunhìn khuôn mặt nhìn nghiêng của Vân Dật Bạch lúc đang lái xe, "Này, hoacủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529915/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.