"Thế Lương, đừng lo lắng, biết đâu Bạch Bạch lại đi đâu chơi, quên nói với con thôi." Dương Hải Mị bưng một tách trà, thổi nguội, sau đó mới nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt bình tĩnh, bà lại nói.
"Bây giờ Ngọc Kiều cũng chưa về, tôi đoán, hai đứa chắc đang trên đường về rồi."
Dương Hải Mị khuyên Nhan Thế Lương, tâm trạng bà rất tốt, gần như không thể che giấu được, bây giờ mà Nhan Bạch chưa về nhà, thì chỉ có một khả năng.
Bà đã thành công, những người đó đã ra tay, bây giờ con nhỏ ti tiện đó sẽ biến mất khỏi tầm mắt bà mãi mãi, sẽ không cản trở bà và con gái bà nữa.
Đúng lúc này, điện thoại trong phòng khách reo lên.
"Alo, bên trường thế nào rồi?" Nhan Thế Lương vội vàng nghe máy, bật loa ngoài, nhanh ch.óng hỏi, vì những chuyện trước đó, anh rất nhạy cảm với việc Nhan Bạch về muộn, luôn lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên đã phái người đến trường tìm hiểu.
"Nhan thiếu gia, tiểu thư xảy ra chuyện ở trường rồi..." Giọng người đầu dây bên kia căng thẳng, sau đó nói tiếp.
"Tôi vừa đến trường, bảo vệ nói với tôi, anh ta nhặt được cặp sách của Nhan Bạch tiểu thư và Ngọc Kiều tiểu thư ở cổng trường, đang định gọi điện cho chúng ta thì tôi đến, bây giờ chúng tôi đang xem camera giám sát ở cổng trường, vào khoảng 6 giờ, hai tiểu thư bị người ta bắt cóc, chi tiết thì, Nhan thiếu gia đến đây thì hơn."
Nghe tin tức từ đầu dây bên kia, sắc mặt Nhan Thế Lương tái mét, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/5198006/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.