Trong khoảnh khắc đó, những người đang ồn ào trong lớp đều im lặng, bọn họ có chút khó hiểu nhìn Quý Như Ngọc, cậu ta trông cũng không giống là người đột nhiên muốn học hành nghiêm túc, rồi rất nhiều người chậm rãi chuyển ánh mắt sang người Cẩm Bạch, dần dần có chút hiểu ra chuyện gì.
"Cảm ơn." Cẩm Bạch cảm nhận được sự im lặng của lớp, quay đầu lại, mỉm cười với Quý Như Ngọc, khi cô không cười sẽ cho người ta cảm giác thần thánh, xa cách, một khi trên mặt có nụ cười, liền khiến người ta cảm thấy vô cùng đáng yêu, mang theo vị ngọt ngào, kết hợp với khuôn mặt búp bê ngây thơ đó, quả thực đ.á.n.h thẳng vào lòng người.
"Không cần cảm ơn." Quý Như Ngọc nhỏ giọng trả lời, có chút gượng gạo quay đầu đi, nhưng vành tai lại ửng đỏ, hiển nhiên là đang xấu hổ.
Cũng vì lý do này, những tiết học còn lại của buổi sáng đều diễn ra rất thuận lợi, khiến thầy giáo nam trẻ tuổi thở phào nhẹ nhõm, thành thật nhìn Cẩm Bạch và Quý Như Ngọc bằng ánh mắt biết ơn, đồng thời trong lòng cũng hoàn toàn thay đổi cách nhìn về Cẩm Bạch, bởi vì... trong những câu hỏi trên lớp ngày hôm nay, Cẩm Bạch đều trả lời hoàn hảo, hơn nữa đối với những câu hỏi, cô còn biết cách vận dụng, cách giải thậm chí còn linh hoạt, mở rộng hơn cả anh ta, không thể không nói, đã khiến anh ta phải kinh ngạc. ...
Một buổi sáng trôi qua như thế, trôi qua một cách bình thường, Cẩm Bạch nhìn ra ngoài lớp, không biết nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/5079715/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.