Quý Bạch Mặc nghe thấy lời của Ôn Như Thần, khóe miệng vẫn nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, tỏ vẻ nho nhã lịch sự, đôi tay xương khớp rõ ràng gõ nhẹ trên bàn máy tính, dùng giọng nói trầm thấp khàn khàn, từ từ lên tiếng:
"Ồ? Kẻ nhìn trộm có ai đẹp trai hơn tôi không?"
"..." Ha ha, anh đẹp trai anh có lý, Ôn Như Thần lựa chọn thầm liếc mắt trong lòng, nhưng trên thực tế lại bị câu nói này của Quý Bạch Mặc làm cho nghẹn họng, đối phương đúng là có tư cách tự luyến, bất luận từ phương diện nào, anh ta hắng giọng, liền nói sang chuyện khác.
"Khụ khụ... Bạch Mặc, anh không lo lắng cho cháu trai nhà mình sao, tsk tsk, anh xem khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của cháu anh kìa." Ôn Như Thần dán mắt lên hình ảnh được định vị trên màn hình, Quý Như Ngọc vẻ mặt như thiếu niên đang say đắm mối tình đầu nhìn cô gái trước mặt, hiển nhiên là đang mang theo sự rung động của tuổi dậy thì, tự cho là che giấu cảm xúc rất tốt, nhưng trong mắt bọn họ, lại lộ ra quá rõ ràng.
Mà nói, lần trước Quý Bạch Mặc và Ôn Như Thần xuất hiện ở ổ của bọn buôn người, có một phần nguyên nhân lớn là vì Quý Như Ngọc, Quý Như Ngọc theo thứ bậc thì tính ra là cháu trai của Quý Bạch Mặc, lúc đó bị kẻ thù của gia tộc giăng bẫy bắt đi, đưa vào ổ của bọn buôn người để báo thù nhà họ Quý.
Hôm đó, Quý Bạch Mặc chính là dẫn người đến cứu Quý Như Ngọc, có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/5079714/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.