Nhan Ngọc Kiều nhớ lại lúc ban đầu, đã rất khó khăn mới chờ được mẹ của Nhan Bạch c.h.ế.t, cô ta và mẹ mới có thể vào ở trong nhà họ Nhan này, tốn bao tâm tư bôi nhọ hình tượng của Nhan Bạch, khiến cô ta bị người khác ghét bỏ, dần dần tính cách trở nên lập dị hướng nội không được người yêu thích, còn mình thì ngoan ngoãn lấy lòng mọi người trong nhà, khiến bọn họ đều yêu thương cô, tất cả đều rất thành công...
Nhưng, bây giờ sự thay đổi của Nhan Bạch khiến cô ta cảm thấy nguy cơ, giống như Nhan Bạch muốn từ từ cướp lại những thứ mình đã mất, những thứ đã bị cô ta cướp đi.
Nhan Ngọc Kiều hiếm khi không giữ được hình tượng người chị gái dịu dàng, trực tiếp rời khỏi bàn ăn, Cẩm Bạch vô tội thu lại tay, ngược lại không tức giận hay có cảm xúc gì khác, sau khi ăn xong bữa sáng, liền theo sát phía sau rời khỏi bàn ăn.
Nhan Thế Lương thì nhìn thấy thái độ vừa rồi của Nhan Ngọc Kiều, khẽ nhíu mày, Ngọc Kiều xưa nay luôn hiểu chuyện, sao lại có thái độ như vậy. ...
Sau đó, Nhan Thế Lương lái xe đưa Cẩm Bạch và Nhan Ngọc Kiều đến trường, Nhan Ngọc Kiều ngồi ở vị trí ghế phụ, đang thân mật nói chuyện với Nhan Thế Lương, còn Cẩm Bạch thì tự giác ngồi ở ghế sau, đặt cặp sách lên ghế, cả người dựa vào cửa sổ, nheo mắt nhìn cảnh vật đang lướt nhanh ngoài cửa sổ.
Khóe miệng cong lên, dường như tâm trạng rất tốt, ánh mắt dịu dàng.
"Một, hai, ba, bốn..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/5079710/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.