“Vâng, chỉ dừng lại một bữa cơm trưa, nói chuyện một chút!” Lúc này Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên cười lạnh nhìn anh, nói: “Ngay cả bữa cơm trưa, anh cũng không cho cô ấy ăn!”
Tưởng Thiên Lỗi lập tức nóng mắt ngẩng đầu nhìn anh!
“Đủ rồi! !” Trang Tĩnh Vũ thật sự nghe không nổi, đứng ở trước mặt mọi người, nhìn Đường Khả Hinh, vẻ mặt lộ ra nặng nề, thở dài một hơi, mới chậm rãi gọi: “Khả Hinh. . . . . .”
“Vâng . . . . .” Đường Khả Hinh đứng ở một bên, hai chân trôi nổi, cảm giác không còn hơi sức đáp.
Ánh mắt Trang Tĩnh Vũ chăm chú nhìn Đường Khả Hinh thật sâu, nhớ tới chuyện Lưu Chí Đức căn dặn đêm qua, lại nhớ tới lúc ông giả từ trịnh trọng căn dặn, đừng nói chuyện Đường Khả Hinh và Trang Hạo Nhiên đã quen biết nhau khi còn bé, cho đối phương biết. . . . . . Ông lại thở một cái, lồng ngực phập phồng, mới lạnh nhạt nói: “Con nói cho chú, đêm qua con vốn thua ván cờ phải nhảy với Thiên Lỗi một bản, tại sao không tới?”
“Con . . . . .” Mặt của Đường Khả Hinh lập tức đỏ bừng, mơ hồ không biết nên nói gì. . . . . .
“Cha. . . . . .” Trang Hạo Nhiên lập tức gấp gáp gọi cha.
“Cha không muốn nghe con nói!” Trang Tĩnh Vũ nhanh chóng nhìn con trai gầm nhẹ!
Trang Hạo Nhiên chỉ đành phải im lặng.
Hiện có ~ 90 chương đã được dịch :) nếu ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645756/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.