"Không phải lúc nảy tôi đã đóng cửa lại rồi sao?" Tử Hiền hơi sửng sốt, nhìn Trang Hạo Nhiên, nhanh chóng nói. 
Trang Hạo Nhiên nhìn Tử Hiền, bật cười nhưng có chút căng thẳng nói:"Sau đó tôi lại mở ra, tránh cho người khác nhìn thấy hiểu lầm" 
Nhậm Tử Hiền thở dài một hơi, nhìn Trang Hạo Nhiên nói tiếp: "Anh mở cửa ra như vậy, người khác đi vào nhìn thấy mới có thể hiểu lầm, thân ái!!" 
"Tôi . . . . ." Trang Hạo Nhiên lại cười, có chút oan uổng nói: "Nhưngkhông ngờ cô thân mật dựa vào tôi như vậy, không phải cô đẩy tôi xuốnghố sao?" 
"Cũng không phải hôm nay tôi mới nổi điên! Anh đã sớm biết rồi mà?" Nhậm Tử Hiền nhất thời cảm thấy hơi nóng nực, ngồi thẳng người, sau đó vénnhẹ lấy mái tóc xoăn của mình, liếc Tưởng Thiên Lỗi một cái, vẻ mặt anhvẫn âm trầm nhìn mình, cô ho khan một tiếng, muốn nói gì nhưng lại không nói ra được, chỉ đành ngồi tại chỗ. 
Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi cười nói: "Thân ái, chúng tôi thật không có chuyện gì." 
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh một cái, mới nói: "Tôi biết rõ." 
Trang Hạo Nhiên nhìn anh. 
Tưởng Thiên Lỗi hơi lộ ra vẻ nhàm chán nói: "Cậu làm sao có thể coi trọng cô ấy?" 
"Anh có ý gì?" Nhậm Tử Hiền lập tức đứng lên, nhìn Tưởng Thiên Lỗi, có chút tức giận hỏi. 
Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía vợ chưa cưới nói: "Ý của anh là, em quá trẻ tuổi, không thích hợp với khẩu vị của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644720/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.