"À?" Vẻ mặt Đường Khả Hinh lập tức nhăn nhó nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói:"Tổng Giám đốc. . . . . . Anh đừng hại tôi nữa. Tôi không có bản lãnhnày, giày vò hết cảnh sát, lại đến bảo vệ của khách sạn chúng ta! Anh bỏ qua cho tôi đi. Có lẽ, anh không thích tôi làm việc ở kho rượu, tôi đirửa toilet cũng được." 
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Chúng tôi không cần người ngu ngốc như cô rửa toilet!" 
"Vậy anh muốn tôi làm sao?" Đường Khả Hinh nghĩ tới cảnh tượng nguy hiểm tối nay, cô đã hoảng sợ đến ruột gan đều vỡ, khóc nói: "Huống chi, điện thoại di động của tôi ở chỗ của Tô Thụy Kỳ, tôi không có đồ trao đổivới anh đâu." 
"Vậy càng đơn giản?" Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên nhướng mày nhìn Đường Khả Hinh nói: "Đổi người của cô cho tôi là được." 
"Gì?" Đường Khả Hinh kinh hoảng nhìn Tưởng Thiên Lỗi, sợ hãi nói: "Anh có ý gì?" 
Tưởng Thiên Lỗi nhìn Đường Khả Hinh nói: "Bắt đầu hôm nay, điện thoại di động của tôi sẽ là của cô, cho dù là ai tìm cô, cũng phải thông qua sốdi động của tôi, bắt đầu từ bây giờ, tất cả mọi chuyện cô đều phải nghetôi, cho đến khi trò chơi kết thúc." 
Đường Khả Hinh ngây người, nhìn Tưởng Thiên Lỗi, có chút tức giận nói: "Tại sao?" 
Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày nhìn cô, rất đơn giản nói: "Cô có thể lựa chọnkhông chơi trò chơi này, sau đó trực tiếp ra khỏi cửa chính khách sạn ÁChâu, tôi đưa cho cô một năm tiền lương! Cô phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644709/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.