Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đứng lên, nhắc tới đồng hồ đeo tay nhìn thời gian, Đông Anh hiểu ý, ngay lập tức đè xuống nút đóng cửa, để mặc cho Đường Khả Hinh ở tại chỗ ngây ngốc sững sờ! 
Trần Mạn Hồng thấy thang máy vừa đóng lại, ngay lập tức vung roi, đầu tiên quất xuống Tiểu Nhu, sau đó quất xuống mông Khả Hinh, tức giận nói: "Cô mới vừa tới không bao lâu đã gây náo loạn sảnh tiệc, làm ảnh hưởng Thủ tướng, sau đó tất cả chúng tôi vì cô đã bị đưa lên phòng Tổng Giám đốc, Tiếp theo ngày thứ nhất đi làm chính thức thì gây ra chuyện này! Dám đi đường tắt, giở trò qua mặt Trần Mạn Hồng tôi hả? Tốt nhất cô bắt chước theo con bé Tiểu Nhu đi! Cô học theo cô ấy thì vĩnh viễn cô cũng không thăng chức được, không tăng lương được! !" 
"Quản lý. . . . . ." Tiểu Nhu có chút đáng thương nói mình trung thành với quản lý. 
"Đừng gọi tôi, Tôi không muốn nghe!" Trần Mạn Hồng lạnh lùng nói với Đường Khả Hinh: "Còn không mau đứng lên cho tôi? Đã sắp đến giờ, son môi cũng chưa bôi, đến bộ phận huấn luyện của Trần Diệu Chi học cho tôi! Cút!" 
"Vâng" Vẻ mặt Khả Hinh nhăn nhó đứng lên, sau đó tiếc nuối nhìn giầy của mình nói: "Vậy giầy của tôi. . . . . . Làm thế nào? Không có gót giày " 
"Mang đỡ một ngày, ngày mai đến phòng đồng phục bù lại. Lớp huấn luyện chín giờ rưỡi bắt đầu, sau đó cô thuận tiện đem tài liệu phòng ăn chúng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644606/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.