Khả Hinh mang theo tâm trạng rất vui vẻ nở nụ cười xinh đẹp, đi dọc theo phía sau khách sạn đi tới lối đi dành cho nhân viên, cô vừa đi vừa nhìn phía bên trái lối đi là sân bóng to lớn của khách sạn, bên trái sân bóng là sân golf, đầu kia đang có mấy người khách mặc quần áo đánh golf màu trắng, đang giơ gậy golf, cô vừa nhìn vừa cảm thấy thế giới này cái gì cũng thật mới lạ. 
Cô không nhịn được mỉm cười, cất bước đi về phía trước, thấy càng ngày càng nhiều đồng nghiệp tụ tốp năm tốp ba, vừa nói vừa cười đi chung nhau, cô nhìn các đồng nghiệp xung quanh, nghĩ tới Nhã Tuệ là cấp quản lý, tối hôm qua phải trực đêm cho nên ở lại khách sạn nghỉ ngơi, vì vậy hôm nay cô đi làm một mình, cô hăng hái đi về phía trước, lại cảm thấy điện thoại di động vang lên, cô ngạc nhiên từ trong túi xách lấy ra điện thoại di động, là một dãy số xa lạ, cô kì lạ suy nghĩ một chút rồi nhận điện thoại, nghe: "Alô. . . . . ." 
"Hôm nay đi làm?" Một giọng nói đàn ông rất từ tính dịu dàng truyền tới bên tai. 
Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nắm điện thoại, có chút xúc động cười, nói: "Ừ. . . . . . Hôm nay tôi đi làm ngày đầu tiên, nhưng. . . . . . làm sao anh biết số điện thoại của tôi?" 
Tô Thụy Kỳ mặc áo sơ mi màu lam, quần thường màu đen, tựa vào bên bàn đọc sách, cầm lên một phần tài liệu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644605/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.