Thương Đồng bị câu hỏi của anh, làm tay chân cô luống cuống, cổ họng cũng căng lên.
"Bởi vì con bé là con gái của Nhiễm Đông Khải?" trên mặt Sở Ngự Tây mangtheo nụ cười, trong mắt lại vô cùng sắc bén: "Có phải hay không?"
Cổ Thương Đồng cứng đờ, cô không biết nên gật đầu hay lắc đầu, nhìn khuônmặt Sở Ngự Tây vừa quen thuộc lại xa lạ kia, cô bỗng dưng nghĩ đến buổitối năm năm trước đó, anh chính là dùng vẻ mặt này mang cô áp đảo ở trên giường, trong miệng nhả ra mùi rượu nồng nặc, dùng giọng chất vấn nóivới cô: "Đồng Đồng, em đang gạt anh có phải hay không?"
cô nghiêng đầu đi, không dám nhìn vào mắt anh, hiện tại cũng thế.
Sở Ngự Tây hừ lạnh một tiếng, nắm tay cũng từ từ buộc chặt, vốn là có lờimuốn nói khi đối mặt với cô, lúc này lại cảm giác châm chọc.
"Anh là vì Vân Hề, đúng không?" Thương Đồng thấp giọng hỏi, cho dù cô ngốc,cũng có thể đoán được, anh nhất định là biết tính toán của Nhiễm ĐôngKhải, cho nên mới ngăn cản cô cùng Nhiễm Đông Khải diễn ra cái trò kia,không biết tại sao, cô vừa cảm thấy giải thoát, lại có một loại chua xót không nói ra được.
Sở Ngự Tây xoay người, lạnh lùng nói: "Chuyện này không liên quan đến em."
"Nếu Nhiễm Đông Khải thật sự muốn huỷ hôn, vì sao anh không đi khuyên nhủVân Hề cũng nên buông tay?" Thương Đồng nói những lời từ đáy lòng, côkhông hiểu nếu như đối phương không muốn kết hôn, vì sao không chọn lựabuông tay chứ?
Sở Ngự Tây nghe nói như thế, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-toi-yeu-2-hop-dong-tan-nhan/529035/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.