Phương Lê biết ở nhà sẽ trốn không thoát, hơn nữa mấy ngày nữa cậu còn phải đi học. Muốn trốn cũng không biết phải trốn đi nơi nào? Nhưng trong lòng lại cực kì khó chiụ, như tâm lí nổi loạn của đám trẩu. Diêm Mặc Nghiêu càng cấm đoán cậu càng muốn làm ngược ý, để xem hắn có thể làm gì.
Ý đồ dạt nhà bị Diêm đổng phát hiện, Phương Lê đành nằm trên giường giả chết.
Chính là cậu lại phát sót, khi không lại phát sốt, không làm gì lại phát sốt. Nhưng đến bệnh viện chích thuốc hạ sốt sau hai ngày lại sốt tiếp, khiến Diêm Mặc Nghiêu cũng lo lắng mà làm kiểm tra toàn diện cho Phương Lê. Chính là kết quả cũng không có vấn đề gì lại càng khiến Diêm Mặc Nghiêu lo lắng hiện, nếu cứ tiếp tục như vậy hoài Phương Lê nhất định xảy ra vấn đề.
Phương Lê nằm trên giường bệnh, Diêm Mặc Nghiêu ngồi bên cạnh chăm chú nhìn Phương Lê, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay của cậu, cuối cùng hắn cũng phải hỏi.
" Bảo bối, nói cho anh biết, rốt cuộc trong lòng em đang suy nghĩ cái gì được không?"
Phương Lê hiện tại đang sốt, đầu choáng, mắt hoa, còn mơ hồ mở miệng yếu ớt nói.
" Tôi không muốn một mối quan hệ không minh bạch, trong lòng tôi chỉ có hai lựa chọn. Một là kết hôn, một là cắt đứt hoàn toàn, khi đó sẽ không liên hệ không gặp mặt không còn chút quen biết gì. Tuy trong lòng khó chịu.... Nhưng dù khó chịu tôi cũng muốn có một đáp án."
Khi ba mẹ qua đời, quả thật Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tieu-cha-ke/931614/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.