Edit: Sóc Là Ta
Một buổi sáng mấy ngày sau đó, Hoàng Phủ Chính đến công ty nhưng không thấy người yêu đang chờ mình như mọi khi. Đây là lần đầu tiên xảy ra tình huống này, lẽ nào cô ấy ngủ quên?
Mắt thấy còn có năm phút đồng hồ thì đến giờ phải đi làm. Tuy rằng trong lòng không muốn thúc giục đối phương nhưng anh vẫn luôn quan tâm cho Quý Tiểu Đông. Vì thế anh gọi điện thoại nhưng đầu dây bên kia đều truyền đến âm thanh chờ đợi nhắc nhở mà không ai tiếp điện thoại. Sau đó mấy phút, Hoàng Phủ Chính lại gọi lại một lần nữa, không biết từ lúc nào, lòng anh đột nhiên hoảng loạn.
Đã đến giờ làm việc, Quý Tiểu Đông vẫn không đến. Bởi vì trong nhà trọ của Quý Tiểu Đông, Hoàng Phủ Chính không có lắp đặt điện thoại cố định nên chỉ có thể liên lạc với cô bằng một cách duy nhất là điện thoại di động.
Một loại linh cảm không lành đột nhiên bao quanh trong đầu Hoàng Phủ Chính, đầu tiên anh đi vào phòng vệ sinh của lầu hai mươi tám, quay về phía nhà cầu nữ gọi to: "Tiểu Quý, em có ở bên trong không?"
Dù la to vài tiếng nhưng vẫn không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại anh, Hoàng Phủ Chính lại vội vàng đi tìm thư ký Cung.
Thư ký Cung nhìn thấy khuôn mặt tổng giám đốc lo lắng và bất an xuất hiện ở trước mặt mình thì vội vã đứng lên hỏi: "Tổng giám đốc, chào buổi sáng, ngài có dặn dò gì sao?"
"Đến giờ này mà Tiểu Quý vẫn chưa đi, làm, vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531810/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.