Edit: Sóc Là Ta
Truyện được đăng miễn phí tại ……
Sau khi vững vàng đỡ lấy Quý Tiểu Đông, Hoàng Phủ Chính cũng chưa vội buông tay mà đợi cô ổn định khoảng mấy giây, xác định cô đã giữ được thăng bằng thì anh mới buông tay.
“Cô có sao không?”
Lúc này Quý Tiểu Đông mới tỉnh táo, cô lấy tay lau mồ hôi trên trán và nhỏ giọng đáp: “Tôi không sao, chỉ là bị sợ hết hồn mà thôi.”
“Cô có cảm thấy chóng mặt không? Hay là lên xe tôi nghỉ ngơi một chút.”
Quý Tiểu Đông thấy ven đường có bãi cỏ xanh, phía trên còn có thềm xi măng rất sạch sẽ. Cô khéo léo muốn từ chối lời mời của Tổng Giám đốc: “Cám ơn Tổng Giám đốc, nhưng cũng không cần đâu, tôi tới đó ngồi nghỉ một chút là được rồi.”
Thật ra Hoàng Phủ Chính không định mời cô lên xe ngồi, nhưng vì thấy cô dường như không được thoải mái nên lịch sự mời. Có lẽ Quý Tiểu Đông cũng thấy được lời mời lịch sự này của anh nên muốn khéo léo từ chối. Khi thấy xe đạp của Quý Tiểu Đông ngã lệch về một bên thì anh lẳng lặng bước đến nhấc chiếc xe lên.
Quý Tiểu Đông thấy vậy, vội vã đứng lên nói: “Tổng Giám Đốc, để tôi.”
Hoàng Phủ Chính bước lên trước nhấc chiếc xe lên, anh vừa dùng một chân chống đỡ vừa thờ ơ nói: “Không cần gấp gáp, việc nhỏ này để tôi làm.”
Thấy Quý Tiểu Đông luống cuống đứng trước mặt mình, anh dặn dò: “Bây giờ thì không sao nữa rồi, cô mau ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi.” Nói xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531733/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.