Edit: Sóc Là Ta
Truyện chỉ được chia sẽ tại …….
Quý Tiểu Đông im lặng đứng ngắm nhìn biển hoa một lúc lâu, cô định vươn tay muốn vuốt ve những đoá hoa xinh đẹp và quật cường kia, nhưng trong lòng cũng sợ quấy rầy bọn chúng. Cuối cùng, cô đành đứng lặng yên ngắm nhìn và thưởng thức vẻ đẹp của chúng. Sau khi cảm thấy mình phấn chấn hẳn lên, cô mới vui vẻ tiếp tục lên đường.
Nửa giờ sau, Quý Tiểu Đông đi tới một gò đồi nhỏ, cô cảm thấy có chút mệt mỏi nên muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi. Trong lúc vô tình ngẩng đầu nhìn chung quanh, cô phát hiện trên núi có rất nhiều tấm bia đá. Thì ra nơi này là nghĩa trang.
Vậy nơi này đương nhiên không phải chỗ tốt để nghỉ ngơi, ít ra không phải chỗ cho người còn sống nghỉ ngơi. Quý Tiểu Đông quyết định đứng lên đi tiếp, tìm một chỗ dừng chân tốt hơn nơi này.
Lúc đi ngang qua cửa khu nghĩa trang, Quý Tiểu Đông thấy một chiếc xe dừng bên lề đường, cô nhìn lướt qua bảng số xe: AB1234.
Cô âm thầm sợ hãi, thầm cầu trời khấn phật rằng mình sẽ không gặp phải Tổng Giám Đốc. Khi tiếng giày nện xuống đất phá vỡ không khí đang yên tĩnh, hai chân Quý Tiểu Đông chạm đất, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, sợ hãi nhìn người đứng trước mặt mình là bóng dáng Hoàng Phủ Chính to lớn, cao ngạo.
Dĩ nhiên khi nhìn thấy cô, Hoàng Phủ Chính cũng cảm thấy kinh hãi. Trên mặt anh hiện lên dấu chấm hỏi, chẳng lẽ lần này lại là trùng hợp?
Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531732/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.