Hôm nay rõ ràng là sinh nhật của cô, hơn nữa các đồng nghiệp đều nhớ vàtặng quà cho cô. Chuyện này vốn là chuyện tốt nhưng tại sao trời cao lại khiến cô gặp phải Tổng giám đốc làm gì? Nếu như không có chuyện nàyxảy ra thì ngày hôm nay chính là một ngày thật sự vui vẻ.
Quý Tiểu Đông ân hận, bất đắc dĩ nằm dài lên bàn than thở.
Giờ làm việc buổi chiều, cũng may là các đồng nghiệp không để ý đến việcbó hoa của cô biến mất. Nhưng cô đang lo lắng khi tan ca, mọi ngườichuẩn bị đi tiệc sinh nhật của cô, họ sẽ phát hiện ra và đến lúc đó côcũng không biết nên giải thích với họ như thế nào đây?
Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy mình không thể lừa gạt mọi người được. Nếu họbiết được, nhất định sẽ hiểu lầm lớn hơn. Đến lúc đó cô khó giải thíchđược sự việc này. Nghĩ thế, cô đang suy nghĩ mình nên nói việc này vớiai. Người đó phải là người kín miệng, và người đầu tiên mà cô nghĩ đếnchính là tổ trưởng Lưu. Vì chỉ có cô ấy mới khiến Quý Tiểu Đông yên tâm.
Cô click vào user name của tổ trưởng trên MSN, bắt đầu mở lời.
Nghe xong câu chuyện Quý Tiểu Đông kể, tổ trưởng Lưu kinh ngạc hỏi: “Tổng Giám Đốc thật sự nhận hoa sao?”
“Đúng vậy, em tuyệt đối không lấy chuyện này ra đùa giỡn đâu chị. Nếu chịkhông tin, chị có thể quay lại nhìn em để xem em nói thật hay đùa giỡn?”
Tổ trưởng Lưu nghi ngờ quay đầu lại nhìn Quý Tiểu Đông, quả nhiên cô thấymột gương mặt cô đơn, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531721/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.