Nhìn dáng vẻ sayđắm của Lương Thu, Quý Tiểu Đông tàn nhẫn lên tiếng cắt đứt mộng đẹp của anh ta: “Cho là năm nào anh cũng trúng giải, nhưng tiền thưởng cũng sẽchưa chắc bằng lương một năm của anh. Anh cũng nên thực tế một chút đi.”
“Anh đang nói giỡn đấy. Dù tiền thưởng có nhiều hơn đi chăng nữa, thì cũngkhông phải năm nào anh cũng may mắn trúng giải. Thật ra, anh mơ ước được làm việc trong tập đoàn Thái Tử này từ lâu rồi, có nhiều người nói anhkhông có tiền đồ, nhưng anh lại cảm thấy thích cơ cấu quản lý chuyênnghiệp giống như trong quân đội vậy.”
“Anh từng đi lính rồi sao?”
“Chưa từng. Chính vì chưa từng đi lính nên anh mới thích. Cơ cấu quản lý củatập đoàn Thái Tử rất nghiêm khắc. Có lẽ chủ tịch và tổng giám đốc đều có xuất thân từ quân nhân. Vì cảm thấy thích nên anh nghĩ mình nên cố gắng làm việc thật tốt trong môi trường mới này.”
“Xem ra anh rất yêu thích công việc này.”
Lương Thu nhíu mày, anh ta hỏi ngược lại: “Dĩ nhiên là anh thích rồi. Vậy còn em thì sao? Em thích công việc ở bộ phận hành chính chứ?”
“Cũngtạm ổn thôi. Tuy có đôi lúc cũng cảm thấy áp lực, cảm thấy rất phiền não vì mình chưa thích ứng tốt với công việc nhưng ngược lại các đồngnghiệp lại rất tốt. Họ luôn luôn sẵn sàng giúp em khi em gặp khó khăn.Mặc dù em mới vào làm chưa được bao lâu nhưng em cũng rất thích môitrường làm việc mới này. Ý em là thích đồng nghiệp hơn là thích côngviệc hiện tại của mình.”
“Thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531715/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.