”Các chị ấy đối xửvới em rất tốt. Em có chỗ nào không hiểu thì sẽ hỏi các chị ấy, họ cũngsẽ kiên nhẫn chỉ bảo em. Nhưng quản lý Dương cũng rất quan tâm đến em.Nói thật, em thật may mắn vì mình có thể được làm việc trong môi trườngtốt như thế này.”
“Vậy thì tốt rồi, chị cũng hi vọng em có thểlàm việc thoải mái, vui vẻ trong bộ phận hành chính này. Mặt khác, chịcũng rất coi trọng em. Nếu như trong khoảng thời gian ngắn, em có thểhoàn thành công việc của bộ phận hành chính giao cho em mà lại không viphạm bất kỳ lỗi nào, thì dù em không có thành tích gì lớn lao, chị cũngsẽ đề cử em với Tổng Giám Đốc. Đến lúc đó em cũng có khả năng được thăng chức.”
“Ha ha, em không dám nghĩ đến việc thăng chức. Em vàocông ty còn chưa tới một tháng, hiện tại em chỉ muốn hoàn thành tốt công việc của mình là tốt lắm rồi.”
Quản lý Dương thấy đối phươngkhông bị mắc bẫy, cô vội vã dụ dỗ nói: “Có chị ở đây, em không cần lolắng, chỉ cần về sau em nghe theo lời chị. Chị bảo đảm không ai dám khidễ em . Đúng rồi, em chưa từng gặp Tổng Giám Đốc phải không? Để chị nóicho em biết, anh ta chính là bạn trai chị đó. Cho nên lời của chị cũngnhư lời của anh ta nói, tin tưởng vào chị thì không bao giờ sai lầm.”
Quý Tiểu Đông nghe tin đó thì vô cùng kinh ngạc. Nói thế cũngcó nghĩa là nếu cô làm ầm ĩ lên với bà chủ tươnglai, thì cô sợ mình cũng sẽ không trụ lại lâu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531673/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.