”Vậy sao các chị còn dám đặt cho con gái ông ta cái biệt danh này?”
“Ông ta là ông ta, con gái của ông ta là con gái của ông ta. Ông ta chính là công thần (là người góp công góp sức, cống hiến cho công ty) trong công ty, nhưng con gái của ông ta lại ỷ thế hiếp người, dĩ nhiên chúng tađối xử khác biệt với cô ta rồi.”
Lúc này, giờ làm việc buổi chiều cũng đến, những đồng nghiệp khác của bộ phận hành chính cũng lần lượttrở về phòng làm việc, chuẩn bị bắt đầu công việc. Lúc các cô nghe đangthảo luận chuyện tình của Nữ Ma Đầu thì tinh thần của họ đều tỉnh táo,kể lại những việc họ đã từng chứng kiến cho Quý Tiểu Đông nghe.
Nhìn những khuôn mặt tràn đầy căm phẫn, Quý Tiểu Đông tin họ không nói dối,cũng không phải đang diễn kịch, vì nói cho cùng họ không có lý do gì đểlàm như vậy. Nhưng nói đi thì phải nói lại, mặc dù cô biết quản lý Dương là một người không đáng tin tưởng, nhưng cô cũng không muốn gây thù oán gì với cô ta. Cô tìm hiểu con người thật của cô ta chủ yếu là muốn cẩnthận trong cách hành xử giữa mình và quản lý Dương.
Truyện chỉ được đăng tại .
Không khéo không thành sách (từ trung : 无巧不成书, từ hán việt Vô xảo bất thànhthư : ý nói ví von, mọi việc đến như một sự trùng hợp),việc gì mìnhcàng lo lắng thì càng dễ dàng xảy ra nhất. Quả nhiên, chiều hôm đó,trước khi tan việc, Quý Tiểu Đông lại bị quản lý Dương gọi vào phòng làm việc.
“Quản lý Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531671/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.