Chương trước
Chương sau
Khó trách tối ngày hôm qua tất cả mọi chuyện đều thuận lợi như vậy, thì ra Trần Uyển Như đã sớm biết ý đồ của cô, từng bước từng bước cố ý dẫn cô vào trong bẫy!
Cô bị Trần Uyển Như tính toán.
Khó trách tối qua Trần Uyển Như lại nhận lấy ly rượu của cô, uống ly rượu kia, đáy lòng của cô ta đã sớm có tính toán khác.
Nhưng, tại sao cô ta phải làm như vậy?
Trần Uyển Như muốn chỉnh Giản Thần Hi cô thì có hàng ngàn cách, vậy thì tại sao lại cố tình lựa chọn cách tự hủy hoại bản thân?
"Chị Giản, em chỉ không muốn mất đi công việc giống chị, cho nên em mới đồng ý yêu cầu của người khác, hơn nữa em còn được một khoản tiền, chị Giản, em ở bên cạnh chị học tập hai năm, chắc hẳn lúc thời thế xoay chuyển sẽ nghiêng theo chiều gió, việc này chị chắc là hiểu rõ hơn em!" Cô phụ tá nhỏ đứng ở nơi đó, khúm núm nói: "Cho dù thế nào, chị Giản, em cảm ơn chị đã giúp đỡ em hai năm nay."
Lời còn chưa dứt, cửa phòng làm việc của Giản Thần Hi lập tức bị đẩy ra, Giản Thần Hi và phụ tá không hẹn mà cùng nhau quay đầu, đã thấy Lăng Mạt Mạt tức giận đùng đùng mang giày cao gót đi vào.
Giản Thần Hi còn chưa kịp đứng lên, Lăng Mạt Mạt đã quăng điện thoại ở trong tay về phía mặt cô ta.
Giản Thần Hi không hề né ra, trên trán bị đập một cái, nhưng cô ta vẫn còn kiêu ngạo, thậm chí có chút cao quý đứng ở nơi đó, nhìn Lăng Mạt Mạt, giọng nói bình tĩnh vang lên: "Lăng Mạt Mạt, cô nổi điên cái gì vậy?"
Lăng Mạt Mạt thấy Giản Thần Hi như vậy, nhưng lại cảm thấy hết sức ghê tởm, cô cực kỳ tức giận nói với Giản Thần Hi: "Giản Thần Hi, rốt cuộc là cô muốn làm gì? Cô đã xong chưa? Ân oán của chúng ta đến khi nào cô mới chịu bỏ qua hả?"
Lăng Mạt Mạt càng nói thì lửa giận ở đáy lòng càng cháy lên mạnh mẽ: "Có chuyện gì cô cứ nhằm vào tôi là được. Trần Uyển Như làm gì cô? Tại sao cô lại hãm hại cô ấy? Làm sao cô lại có thể ác độc như vậy!"
Giản Thần Hi nhìn Lăng Mạt Mạt, trong đầu vốn đang nghĩ tại sao Trần Uyển Như lại dùng cách tự hủy hoại mình để hãm hại cô, trong nháy mắt đã nghĩ ra đáp án.
Trần Uyển Như làm như vậy, người duy nhất có lợi là ai?
Chẳng phải là Lăng Mạt Mạt đang tức giận ở trước mặt sao?
Vậy mà năm nay Lăng Mạt Mạt lại có thể trở thành Nhất Tỷ trong giới âm nhạc.
Trần Uyển Như muốn rút lui, tuy nhiên cô ấy không muốn cho Giản Thần Hi vị trí Nhất Tỷ, cho nên đã dùng phương pháp như vậy.
Giản Thần Hi hiểu rõ được mọi chuyện, trong lòng lập tức nổi giận, rốt cuộc là cô đã làm gì để đắc tội Trần Uyển Như, tại sao cô ta lại đối xử với Giản Thần Hi cô như vậy. Lúc đầu, cô ta tát cô một cái còn chưa đủ sao? Lúc trao giải, cô ta cũng đã mắng cô một tiếng tiện nhân còn chưa đủ sao? Bây giờ cô ta lại còn muốn cho cô không còn chỗ đứng hay sao?
Lăng Mạt Mạt rốt cuộc hơn cô ở điểm nào, tại sao lại được Trần Uyển Như giúp đỡ nhiều như vậy?
Giản Thần Hi bắt đầu không cam lòng, hận cũ với Lục Niệm Ca và hận mới tụ lại một chỗ, làm cho lòng ghen tỵ của cô lan ra nhiều hơn, cười lạnh, lập tức mở miệng: "Lăng Mạt Mạt, cô đừng tự cho mình đúng, cô cho rằng tôi vì cô mới đi đối phó với Trần Uyển Như sao?"
Giản Thần Hi nghĩ, lúc nói chuyện với Lăng Mạt Mạt, bản thân phải dùng khí thế cả vú lấp miệng em thì mới có thể cảm thấy mình mạnh mẽ hơn Lăng Mạt Mạt: "Tôi chỉ muốn ngồi vào vị trí Nhất Tỷ mà thôi!"
"Chỉ trách lần này tôi đã tin nhầm người!" Giản Thần Hi nhìn lướt qua phụ tá của mình, cắn răng nghiến lợi: "Một bước sai, thua cả ván bài!"
=== ====== ====== ====== ===
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.